Rầm Rầm Rầm
Kiêu Vương vẫn đang say giấc thì giật mình nghe tiếng đập cửa bên ngoài, kẽ nhìn Mỹ Nhân bên cạnh cũng đang khó chịu nhăn mày, xoay người vào trong lòng chàng muốn trốn tránh âm thanh lớn kia mà ngủ tiếp.
“Hoàng Thượng, Hoàng Thượng quá giờ trưa rồi, xuất hành giờ tốt mới đẹp”.
Tiếng đập cửa bên ngoài và giọng nói không kiêng dè chẳng lạ gì là của Trung Quân, chàng cùng các thị vệ đã tất bật chuẩn bị hành trang cả một buổi trời, chờ đến mặt trời lên cao cũng không thấy Hoàng Thượng ra khỏi cửa, cung nhân lại không dám thất lễ gọi Rồng ngủ say dậy.
“Được rồi, 2 canh giờ sau xuất hành là vừa”.
“Được, Nô tỳ đều đang bên ngoài đợi được hầu hạ rồi, Hoàng Thượng cứ ngủ thêm một chút”.
Trung Quân cũng không nấn ná lâu ngoài cửa dặn dò vài câu rồi lại quay đầu đi, ắt hẳn lại có hẹn với Hạo Quan làm thêm vài ván cờ, bọn họ cũng tính là lớn lên cùng nhau, sau khi trưởng thành vì vài lý do Hạo Quan liền bị điều đi trấn giữ biên cương, chỉ về một lần khi Tiên Hoàng băng hà, sau đó cũng chưa từng trở lại, bọn họ đã lâu lắm không gặp mặt.
“Sáng rồi sao”. Minh Châu dụi dụi mặt trước l*иg ngực của Binh Thần, nheo nheo mở đôi mắt kèm nhèm ra đón lấy ánh náng từ bên ngoài chiếu vào, nàng chỉ muốn lười biếng một chút, nằm thêm một chút
“Ngủ thêm một lúc cũng được”.
Kiêu Vương sủng nịnh xoa đầu nàng rồi lại hôn lên tóc nàng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3431971/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.