Tiết trời biên giới khắc nghiệt, điều kiện sống cũng kém hơn so với nội kinh thành. Minh Châu sau chuỗi ngày căng thẳng thì vẫn còn đang say giấc nồng trên giường lớn. Thời tiết khá lạnh làm cho nàng không muốn rời giường, cũng may có sự sủng ái của Kiêu Vương nàng vẫn có thể cho thêm dưới giường một hai chậu than sưởi ấm.
“Tiểu Thư, đã giấc trưa rồi, cô có đói không ạ”.
Tiếng gõ cửa cùng thanh âm nhẹ nhàng bên ngoài có chút dè dặt vang lên đánh thức giấc ngủ của Minh Châu. Nhìn sang bên cạnh giường trống không, có lẽ Kiêu Vương đã tỉnh từ lâu, còn cẩn thận đắp thêm 2 lớp chăn lên người nàng để tránh nàng lạnh mà tỉnh giấc. Nàng cũng cảm thấy mình ngủ cũng đủ rồi, mới vươn vai ngồi dậy rồi lại chùm chăn kín người vì lạnh, chỉ thò ra cái đầu nói:
“Vào đi”.
Bên ngoài liền có 4 nha hoàn bê đồ vào, họ đều mặc đồ khá đơn giản, đều là màu nâu đất, tóc búi gọn gàng, mặc bên trong nhiều lớp áo mỏng chủ yếu là giữ ấm. Trên tay họ là y phục mới cho mùa đông, còn cả khay trang sức lấp lánh, một chum sưởi ấm tay và một bộ vệ sinh cá nhân vào buổi sáng, có lẽ nàng đi quá vội vàng nên chẳng chuẩn bị quần áo tử tế vì vậy nha hoàn của phủ mới đem đến nhiều đồ như vậy:
“Tiểu Thư, chúng nô tỳ là người của Phu Nhân Tướng Quân phân phó đến đây hầu hạ người”. Một nữ nha hoàn vẻ ngoài lanh lợi lên tiếng.
“Phiền mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3431968/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.