Một ngày một đêm trôi qua vẫn không tin tức gì, thời tiết ngày càng khắc nghiệt hơn, gió đông lạnh lẽo hanh khô thổi liên tục vào doanh trại. Minh Châu quả thực chưa bao giờ phải hứng chịu thời tiết khắc nghiệt như vậy. Trên thân là mấy lớp áo lông, lên cạnh là một cái bếp lò than đỏ lửa nhưng nàng vẫn không thôi run rẩy.
“Nào uống một chút nước nóng, sẽ ấm hơn”.
Kiêu Binh Thần cầm ly nước nóng đến đút từng chút cho Minh Châu uống. Bên ngoài lên vẫn có rất nhiều người đi qua lại liên tục túc trực xung quanh
“Tại sao mọi người không có chút hề hấn gì, không lạnh sao?”.
“Quân lính của Triều Đình đã trải qua những khóa huấn luyện khắc nghiệt nhất, những loại thời tiết này chẳng là gì”.
“Thật sao? Là kiểu huấn luyện gì mà sắt thép như vậy”.
“Cởϊ áσ ngâm dưới sông băng”.
“Thật sự thần kì vậy sao, như vậy cũng không bị nhiễm lạnh?”
“Đương nhiên tất cả đều có thời gian của nó rồi”.
Kiêu Binh Thần xoa đầu nàng, rồi đứng dậy ôm nàng đến giường, dặn dò.
“Chân nàng còn chưa đi được nhiều, nên ngoan ngoãn nghỉ ngơi một chút”.
“Nhưng mà ta đã nằm trên giường 2 ngày rồi, không muốn nằm nữa đâu, Trung Quân và Lưu Thái Y đã có tin tức gì chưa”.
Minh Châu không chịu nằm im vùng ngồi dậy, nàng đã mất ngủ cả đêm hôm qua vì lo lắng cho 2 người kia, nàng cảm thấy có lỗi vì mình họ rơi vào nguy hiểm, bây giờ thì an toàn ở doanh trại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-no-chan-tinh/3431966/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.