1.
Phu quân ta rời nhà đi chinh chiến ba năm, từ chiến trường mang về một nữ tử gây ra ồn ào không nhỏ.
Hiện tại ở trước phủ có rất nhiều người vây xem.
Ta có chút kinh ngạc nhìn về phía Tề Minh Tiêu.
Bởi vì chỉ số vận may của hắn vốn dĩ tràn đầy nay chỉ còn lại một nửa.
Chỉ số của hắn bắt đầu giảm kể từ ngày lại mặt hôm đó.
Phụ thân ta vốn dĩ luôn khó xử Tề Minh Tiêu đủ đường. Ngài vốn dĩ không thích cuộc hôn nhân này. Bởi vì ta thích Tề Minh Tiêu nên phu thân ta mới miễn cưỡng đồng ý cho ta lấy hắn.
Nhưng vào này lại mặt phụ thân lại cho Tề Minh Tiêu đủ mặt mũi, thậm chí còn lên tiếng nói tốt cho hắn trên triều đình.
Khí vận nói cho cùng chính là kết quả đến từ bản thân mỗi người. Người làm nhiều việc thiện, vận may sẽ tự khắc tăng lên. Người làm nhiều việc trái luân thường đạo lí thì ắt sẽ gặp quả báo.
Lúc này Tề Minh Tiêu ánh mắt trốn tránh đi tới trước mặt ta:
"Phu nhân, số phận của Lưu cô nương cũng thật đáng thương. Nàng hiện tại không còn cha mẹ, cũng không còn thân thích nào. Ta cảm thấy nàng ấy rất tội nghiệp, cần được giúp đỡ. Vì vậy khi ta hồi kinh đã mang theo nàng ấy quay về.”
Chiến tranh nổ ra, dân chúng chính là người khổ nhất.
Ta cũng xót thương cho dân chúng, thương cho những đứa trẻ mồ côi, vì vậy tình cảnh của Lưu Tích Nhược xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-nay-ta-khong-muon-nua/2964552/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.