9.
Sau khi ta trở về nhà ngày thứ hai, mẫu thân gọi ta cùng nàng đi Đại Phúc tự ngoài thành cầu phúc.
Mẫu thân nói, muốn cầu thần phật phù hộ phụ thân bình an khoẻ mạnh.
Dù cho người biết phụ thân ta vốn chỉ đang giả bệnh.
Tuy vậy, mẫu thân vẫn muốn vì phụ thân mà lặn lội đi cầu phúc.
Khi vào trong điện thờ, ta quy củ quỳ một bên chờ đợi.
Cho đến khi mẫu thân vào phòng nghỉ ngơi ta mới mang theo nha hoàn đi loanh hoanh trong chùa.
Đi một chuyến lại đụng phải Tề Minh Tiêu và Lưu Tích Nhược.
Lưu Tích Nhược nhẹ nhàng liếc nhìn ta, cười mà như không cười nói: "Tỷ tỷ đi cầu phúc sao? Xác thực là phải cầu, mong thần phật ban cho tỷ một mối lương duyên nha."
Nói xong còn không nhịn được bật cười thành tiếng, ý vị trào phúng mười phần.
"Đã bảo là ta không phải không có tỷ muội. Tỷ tỷ ruột của ta chỉ có duy nhất một vị phu nhân của Tri phủ Hàng Châu. Tại sao ngươi cứ thích nhận làm muội muội của ta? Là ghét bỏ song thân nhà mình hay ngươi muốn làm muội muội của ta đến đ.iên rồi?"
Gặp được những kẻ xấu xa, nhẫn nhịn nhường nhịn thường sẽ bị bắt nạt.
Lưu Tích Nhược nheo mắt lại, khoé miệng cong cong: "Lý thị, ngươi xác định đầu thai vô cùng tốt, hưởng biết bao vinh hoa phú quý, tốt hơn rất nhiều so với ta. Nhưng ngoại trừ gia thế, ngươi còn lại được gì đâu?"
Ta cười chế giễu:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-nay-ta-khong-muon-nua/2964538/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.