Giản Kiều chưa bao giờ cảm giác mình bất lực như vậy. Một sinh mạng sắp mất đi, nhưng ngoại trừ việc im lặng chờ đợi, cậu cũng không thể làm gì khác.
Lúc Lôi Triết nói ra lời cậu không thể nói, đột nhiên cậu nhìn vào đối phương, bỗng nhiên hai con mắt bình tĩnh lộ ra ánh sáng nhạt.
Gia Tây Á cũng vô cùng kinh ngạc nhìn Lôi Triết, sau đó chớp chớp lông mi dài nhỏ của mình. Trong các quý tộc trong sảnh, đây là người duy nhất lộ ra vẻ nhân từ.
Lôi Triết cũng không thèm để ý việc con gái xinh đẹp tuyệt trần đang chú ý tới mình, trong lòng và trong mắt của hắn chỉ có Giản Kiều.
Lúc Giản Kiều vội vàng nhìn về phía hắn, hơn nữa còn lộ ra tâm trạng khẩn trương, hắn vỗ nhẹ vào mu bàn tay yếu ớt của đối phương, ra hiệu hãy yên tâm.
Hắn giống như đang nói: Đừng lo lắng, tất cả đã có tôi.
Ngay sau đó, Giản Kiều thật sự đã yên lòng. Cậu bưng ly lên, dùng vị chua của nước chanh làm bôi nước coi yết hầu đang co rút rất nhanh của mình, sau đó dựa vào thành ghế, chậm rãi thả lỏng.
Xác định Giản Kiều không còn căng thẳng, Lôi Triết nâng cằm lên lộ ra vẻ u ám nhìn Thân vương An Đức Liệt, nói: “Tôi rất thích màn biểu diễn của cô ta. Nói thật, đã lâu rồi tôi chưa từng vui vẻ như vậy, vì vậy tôi bằng lòng dùng Apollon đổi với cô ta, anh có hài lòng không?”
Apollon là một con ngựa chiến được Lôi Triết thuần dưỡng. Nó cao lớn, mạnh mẽ, khỏe mạnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-luon-co-thien-thu/992511/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.