Ái Lạc Minh vừa chạm vào môi y trong người liền lâng lâng cảm giác vui sướng, cuối cùng hắn cũng hôn được Tiểu Kỳ rồi, phải nói hắn đã rất nhiều lần muốn làm vậy nhưng không có cơ hội, một phần cũng vì sợ y đánh mình và ghét mình nên không dám làm liều.
Nay có cơ hội trước mặt, hắn nào có ngu mà bỏ lỡ, quả nhiên môi của Tiểu Kỳ thật mềm, thật ngọt. Ái Lạc Minh hôn đến say mê, hai mắt nhắm hờ đầy hưởng thụ.
Mà Lạc Thiên Kỳ ở bên dưới mắt vẫn mở trừng trừng như thể không thể tin hắn có thể đè mình ra làm như vậy, đột nhiên cảm nhận được sự di chuyển của bàn tay lớn đang lần mò xuống eo mình Lạc Thiên Kỳ lập tức bừng tỉnh, chân đưa lên tung một cước thẳng vào bụng Ái Lạc Minh.
"A..."
Ái Lạc Minh ăn đau ngã ra đằng sau, hai tay đáng thương ôm lấy bụng mình lăn lộn trên giường. Lạc Thiên Kỳ nhân cơ hội ngồi dậy sau đó lao đến xách tai Ái Lạc Minh lên.
"Minh ngốc nghếch, cậu có biết mình vừa làm gì không hả?"
Ái Lạc Minh la oái oái cầu xin y nhẹ tay một chút, hắn đáng thương nói "Biết a, tớ là hôn Tiểu Kỳ á."
Nghe xong câu trả lời máu nóng càng dâng lên cao, y tăng lực hơn ở các đầu ngón tay khiến tai của hắn bị véo đỏ bừng lên.
"Biết mà cũng dám làm, cậu gan ghê nhỉ?"
Ái Lạc Minh nước mắt trực trào, nức nở nói.
"Huhu đau quá, đừng véo tớ nữa, sẽ đứt tai mất... huhu tớ sai rồi... sai rồi mà..."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547451/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.