Khúc Tư Duệ thả khăn vào thau, ôm lấy người Lạc Thiên Kỳ nâng lên đem y đi về phía sau bức bình phong.
Đây chính là công đoạn khó khăn nhất trong mỗi buổi sáng của hắn, thay y phục cho y, dù khó khăn đến mấy nhưng với ý chí kiên cường của mình Khúc Tư Duệ mỗi ngày đều vượt qua thử thách với gương mặt đỏ bừng, hắn cảm thấy như vậy là đã có thành tựu rồi, lúc đầu còn xịt máu mũi xém ngất đi cơ mà.
Nhìn cơ thể trắng nõn hoàn toàn dán sát vào người mình Khúc Tư Duệ không khỏi kích động, hắn cảm thấy đây chính là thời khắc hạnh phúc nhất cuộc đời hắn.
"Sư tôn, nâng tay lên một chút."
Lạc Thiên Kỳ mơ màng nhìn hắn sau đó đem cả hai tay đưa lên cao, rất tự nhiên mà vòng qua cổ hắn.
Khúc Tư Duệ ngước mặt hít sâu một hơi, đem tay che mũi mình lại, kích thích quá rồi đi. Hắn len lén đưa mắt nhìn hai điểm hồng ở ngực đang dán sát lên người mình, ực, hắn chỉ là vô tình nhìn thấy thôi.
Khúc Tư Duệ khó khăn gỡ tay của y ra đem trung y mặc vào, tay như có như không mà lướt qua điểm hồng.
"Ư~"
Khúc Tư Duệ giật mình vội che miệng mình lại, mắt mở lớn nhìn con người vô tư phía dưới, yết hầu thiếu niên di chuyển liên tục, dù sao cũng đang trong độ tuổi huyết khí phương cương, nghe tiếng rên ngọt ngào này hơn nữa còn phát ra từ miệng người mình thầm thương trộm nhớ, hắn mà không có phản ứng tức là có vấn đề rồi.
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547398/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.