"Sư tôn!"
Bị tiếng gọi lớn làm cho giật mình, Lạc Thiên Kỳ ngơ ngác quay đầu nhìn qua, đập vào mắt chính là gương mặt đầy sát khí của Khúc Tư Duệ đang chạy nhanh về phía này, mà Lâm Tử Hạo trên tay hắn mặt tỉnh bơ không hề tỏ ra chút gì là sợ hãi.
"Tiểu Duệ?"
Không kịp dừng lại để thở, Khúc Tư Duệ đã vội hỏi.
"Sao sư bá lại ôm người thế?"
Lạc Thiên Kỳ có thể nghe được sự khó chịu từ trong lời nói của hắn, tên này lại lên cơn gì đây. Lâm Tử Hạo vươn tay nhỏ như vô tình mà đem hai người Diệp Thanh Trì cùng Lạc Thiên Kỳ tách ra một khoảng, sau đó từ trên tay Khúc Tư Duệ nhào qua để Lạc Thiên Kỳ bế, nhóc con còn không quên đánh mắt với sư huynh nhà mình, vậy đã được chưa?
Khúc Tư Duệ trong lòng có chút hài lòng nhìn nó, ngươi nhìn thuận mắt hơn chút rồi đấy.
Lạc Thiên Kỳ bế Lâm Tử Hạo trên tay hướng Khúc Tư Duệ chầm chậm thuật lại câu chuyện.
"Ban nãy do không cẩn thận mà vấp phải đá may sao có sư huynh đỡ ta lại."
"Ra thế." Khúc Tư Duệ hơi hơi liếc mắt nhìn Diệp Thanh Trì bộ dáng ôn nhu đằng kia trong lòng khẽ khinh bỉ rồi quay qua nói với y bằng giọng có chút nũng nịu "Sư tôn chúng ta lại mua hoa đăng đi, con thấy chỗ kia người ta bán có nhiều cái đẹp lắm á."
Khúc Tư Duệ tuy trong lòng vẫn còn khó chịu nhưng hắn cũng không muốn phá bầu không khí lúc này, hai mắt long lanh như cún con chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547396/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.