Lạc Thiên Kỳ bắt đầu rơi vào tình trạng hoang mang, y chớp chớp đôi mắt xinh đẹp của mình nhìn cậu bé bên dưới, đừng nói là xuyên tới thế giới cổ đại ấy nhé, hơn nữa còn làm sư tôn người ta? Thông tin quá nhiều tiếp thu không nổi.
Khúc Tư Duệ khó hiểu nhìn y, sư tôn hôm nay có gì đó rất lạ thì phải, tại sao y lại nhìn mình như vừa thấy được sinh vật lạ thế kia? Mặc dù biết y sẽ không bao giờ để ý đến đệ tử mới vào như hắn, nhưng biểu cảm kinh ngạc ra mặt này thật sự khác xa với vẻ băng lãnh cấm dục thường ngày. Đọc tru?ện ha?, tru? cập nga? ~ TrùⅿT ru?ện﹒?? ~
Nhưng mà đây lần đầu tiên hắn được nhìn y ở khoảng cách gần như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy kinh hỉ, mấy lần trước chỉ dám đứng từ xa trông đến, khi nãy trong lúc mãi mê đi bắt thỏ con cho các vị sư tỷ ngang qua phòng sư tôn, hắn nghe thấy tiếng kêu mới vội vàng xông vào.
Không kìm được lòng của mình, hắn ngước đôi mắt trong vắt của mình nhìn y đầy say mê, sư tôn thật đẹp.
Lạc Thiên Kỳ bị ánh mắt này làm cho khó xử, y biết y đẹp nhưng có cần nhìn đến thế không?
[Kí chủ đúng thật tự luyến.]
Hệ thống đột nhiên xuất hiện bĩu môi nhìn y, Lạc Thiên Kỳ vì sự xuất hiện đột ngột này của nó làm cho giật mình, may sao phản xạ của y tốt nên bên ngoài vẫn có thể giữ được nét bình tĩnh, y nói chuyện với hệ thống qua suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547384/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.