"Hai người đi đâu nãy giờ vậy?"
Vương Tuyết Linh mỉm cười nhìn hai người vừa mới bước vào
"A...có chút chuyện thôi" Lạc Thiên Kỳ ngượng ngùng nói
Thấy biểu cảm của y trong lòng Tuyết Linh bổng nảy lên nghi ngờ, chợt tầm mắt chạm đến dấu ngân đỏ thấp thoáng sau cổ áo, cô dùng ánh mắt đã thấu hồng trần nhìn hai người
"Ồ...thì ra là vậy...anh dâu mau lại đây"
Vương Tuyết Linh vui vẻ kéo y đến ngồi cạnh mình, Lạc Thiên Kỳ có hơi giật mình khi bị kéo đi bất ngờ, y vẫn là chưa quen bị người ta gọi là anh dâu đâu, nghe cứ sao á, ngại chết đi được
Dù ngài nhưng Lạc Thiên Kỳ vẫn không quên lễ phép chào các trưởng bối xung quanh
Mẹ Vương vui sướng nắm lấy tay y xoa xoa, đứa nhỏ này đáng yêu quá đi mất, nếu có thể bà cũng muốn có đứa con như vậy
"Tiểu Kỳ à hay là con làm con nuôi ta đi, khỏi cần phải cưới cái thằng kia"
"Ơ kìa mẹ" Vương Thiên Minh chớp chớp mắt không thể tin nhìn mẹ mình
Hắn quyết định rồi, cưới xong phải kiếm ngôi nhà nào xa nhà chính một chút để mẹ hắn khỏi phải chạy qua thường xuyên
"Khụ...chúng ta nên vào chuyện chính thôi nhỉ"
Ba Vương đưa tay lên hắng giọng kéo mọi người về, Vương Thiên Minh nhanh tay kéo người về ngồi bên cạnh mình mặc kệ ánh mắt ai oán của mẹ cùng em gái
"Ba nói đi"
"Được rồi, như chúng ta đã nói từ trước cuối tháng nay sẽ tổ chức lễ đính hôn cho hai đứa, cũng chính là hai tuần nữa, ta muốn hỏi ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547375/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.