"Anh đến đây làm gì?"
Lạc Thiên Kỳ ngồi cạnh bên hắn, một tay chống cằm, một tay cho miếng quýt bỏ vào miệng nhai, cực kỳ nhàm chán nhìn anh trai mình
"Anh là đến thăm em trai yêu quý của anh nha" Lạc Thiên Nhân cười cười
"Bớt xạo, nói anh dâu thì tui tin, chứ ông thì...ha ông còn nhớ có đứa em trai này cơ à? Nếu thật là nhớ, cảm phiền đi khám xem não có vấn đề gì không dùm em cái"
Lạc Thiên Kỳ không nể tình anh em mà phang cho hắn một câu phũ phàng, Lạc Thiên Nhân ôm kích động ôm tim tỏ vẻ đau lòng nhìn y
"Em...em...huhu vợ ơi, nó bắt nạt anh"
Lạc Thiên Nhân vừa định nhào qua Vân Thụy thì 'bốp' một cái, hắn ăn nguyên cái tát từ vợ mình
"Nhốn nháo cái gì"
Vân Thụy trừng mắt nhìn chồng mình sau đó quay qua cười cười với hai người kia
"Vương tổng, tính chồng tôi là vậy, mong ngài thông cảm"
"Không sao, tôi đâu phải ngày đầu quen biết cậu ta"
"Anh dâu không cần áy náy, mặt anh trai em vốn dày như mặt đường, bị như vậy cũng đáng lắm, em khuyên anh nên đánh nhiều và để mặt ảnh bớt dày đi"
Ba người cười nói vui vẻ hoàn toàn bỏ Lạc Thiên Nhân ở một xó ngồi vẻ vòng tròn dưới đất, huhu sao số tôi khổ vậy nè
"Mà hai người đến đây chắc không phải chỉ để thăm bọn tôi đâu nhỉ?"
Vương Thiên Minh vừa nói tay vừa bóc vỏ quýt, lấy sạch sẽ xơ quýt sau đó tách từng múi đưa cho y, thật ra là hắn muốn đút cho y luôn cơ nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547371/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.