Lạc Thiên Kỳ tất nhiên biết cái điều xấu mà hắn nói là gì, chắc không phải giận đến mức đè y ra mà....huhu biết vậy không thèm lên, y còn nhỏ mà huhu
"Vương...Vương tổng, ngài đừng làm bậy, tôi còn nhỏ, đi tù như chơi đấy" Lạc Thiên Kỳ có chút run rẩy nhìn hắn
"Đi tù? Ồ tôi cũng muốn thử cảm giác đó một lần"
Lạc Thiên Kỳ ngớ người nhìn hắn, đồ thần kinh
Không thể để mình chịu thiệt, ngay khi thấy tay hắn luồn vào áo mình, Lạc Thiên Kỳ liền đem chân giơ lên nện thẳng vào hạ bộ của hắn
"Aaa"
Vương Thiên Minh ăn đau lập tức lăn qua một bên, hai tay che lấy tiểu đệ của mình, mắt hằn lên tơ máu hằm hằm nhìn y
"LẠC THIÊN KỲ!!!!"
Lạc Thiên Kỳ đứng bên mép giường áy náy nhìn hắn, là con trai nên y biết cái đấy nó thốn cỡ nào a, nhưng ai biểu hắn động tay động chân trước
Y vội chạy ra núp sau tấm rèm, hung hăng trừng hắn
"Ai biểu ngài lên cơn làm gì, tôi....tôi chỉ là phản xạ tự nhiên thôi"
Vương Thiên Minh trợn mắt nhìn Lạc Thiên Kỳ, phản xạ tự nhiên? Y xém đem cái đó của hắn làm hỏng có biết không, nó mà hỏng thật thì còn đâu tự tôn của hắn
"Ngài trừng cái gì mà trừng, là do tôi chắc, khi không đè tôi xuống làm gì? Muốn trút giận thì đi kiếm người làm ngài tức giận ấy, đừng có đổ lên đầu tôi"
Vương Thiên Minh tức không nói nên lời, hắn vốn dĩ đâu có đổ nhầm tội cho y, rõ ràng người làm hắn giận là y đấy
Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547369/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.