"Nhóc con, về thôi."
Nam nhân một tay bỏ vài túi quần tiêu sái bước vào quán, Tuyết Linh nghe tiếng gọi quay đầu lại nhìn, thấy người đến là hắn thì vui mừng chạy lại.
"Anh hai!"
Nam nhân sủng nịnh xoa đầu cô nhóc, Thuần Nhã từ phía sau đi đến cười như không cười nhìn nam nhân kia.
"Đã lâu không gặp Vương tổng."
"Lần trước chúng ta gặp nhau là cách bây giờ 18 tiếng đồng hồ đấy Trịnh tổng."
"Ồ, tôi quên mất."
Hai người mỉm cười nhìn nhau mà mắt ai nấy như muốn phóng tia lửa về phía người kia. Tuyết Linh đứng giữa hai người mà bất lực, hai người này lúc nào cũng vậy hết. Cô chen lên dùng tay tách hai người ra.
"Thôi thôi, hai người ngưng dùm em cái."
Thấy người yêu nhỏ cau mày khó chịu, Thuần Nhã liền biến thành bộ dáng cún con dụi dụi người cô lấy lòng.
"Do anh em gây sự, không phải do chị a."
Vương Thiên Minh khóe môi giật giật nhìn con người mất liêm sĩ trước mặt.
Hắn thật không hiểu nổi hai người này, một người là chủ tịch của tập đoàn đứng trong top đầu của cả nước, thế mà suốt ngày bỏ bê công việc chạy đến đây mở một quán nước nhỏ cùng với em gái mình làm bà chủ, bộ đây là thú vui của mấy đứa yêu nhau à.
"À đúng rồi anh hai, em vừa tìm được người cực kỳ hợp với anh luôn."
Thấy gương mặt phần khích của em gái Vương Thiên Minh chỉ biết bất lực thở dài "Con nhóc này, anh đã bảo không cần mà, anh hiện tại không muốn quen ai cả, phiền phức lắm."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-den-gio-phan-quyet-roi/547348/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.