Phong Tấn lười nhác nâng mí mắt, trong lúc lơ đãng anh thấy máy điều hoà đang hoạt động, mơ màng nghĩ đến, hình như anh không có bật nó mà.
Một tiếng cạch —— Cửa mở.
Hương thơm của đồ ăn lập tức tràn khắp khoang mũi Phong Tấn.
Lúc đầu Phong Tấn cho rằng là do trợ lý Trần kêu dì Hoa đến chăm sóc nấu cơm cho anh, vì vậy cho nên anh không có nghi ngờ gì mà tiếp tục chôn mình vào ổ chăn ấm áp dễ chịu.
"Phong Tấn, anh dậy chưa?"
Buổi sáng nay Trịnh Ý Đông ăn mặc một chiếc áo hoodie và tròng thêm áo giữ nhiệt ở bên trong, đôi chân dài thẳng tắp được bao bọc bởi chiếc quần tây, biểu tình cứng ngắc ngày thường hiếm khi trở nên mềm mại nhìn người đàn ông đang ấp mình ở trên giường.
Vừa dứt lời, Trịnh Ý Đông đã thấy người ở trên giường bật dậy.
Phong Tấn nhướng mày nhìn Trịnh Ý Đông đứng ở ngoài cửa.
"Anh vào đây bằng cách nào?"
Trên tay Trịnh Ý Đông bưng một cái mâm, trên đó đựng vài cái chén nhỏ đang bốc khói, hiển nhiên đồ ăn mới được làm xong gần đây.
"Cạy khoá."
Trịnh Ý Đông thản nhiên trả lời, hắn hoàn toàn không ý thức được, việc trộm lẻn vào nhà người khác là phạm pháp.
Phong Tấn nhíu mày như là tự hỏi —— Thực ra là buồn ngủ.
Trịnh Ý Đông đặt mâm ở trên bàn, ánh mắt ôn hoà nhìn anh.
Có lẽ là vừa mới thức dậy, vẻ mặt Phong Tấn có chút ngốc ngốc, má phải bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-nam-cung-nam-phu-he/2566056/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.