Hình phu nhân bật cười, chỉ qua bàn nói: “Nào, chúng ta qua kia nói chuyện đi.”
Ân thị thấy Hình phu nhân thân thiết, dường như cũng không định gây bất lợi gì với mình thì cũng thoáng an tâm, để mặc Tô Ngọc Uyển lôi kéo tới bên cạnh bàn ngồi xuống.
Tô chưởng quầy cũng vội vàng bước sang nịnh nọt giới thiệu: Hình phu nhân là người lương thiện, năm nào cũng dựng lều phát cháo cho người nghèo, đối xử với mọi người rất hòa khí, chưa bao giờ dùng thân phận để áp đặt người khác. Ở phủ thành này không ai là không khen bà ấy hết. Người như chúng ta nếu gặp cũng có thể nói đùa vài câu với Hình phu nhân, cho nên Tô phu nhân và Tô cô nương cũng không cần quá mức câu nệ. Đừng nói giữa các ngươi cũng không có tranh chấp gì, cho dù là có thì Hình phu nhân đại nhân đại lượng cũng sẽ không so đo với các ngươi đâu.”
“Ai da, Nghiên tỷ nhi, chúng ta nhanh đi thôi, Tô chưởng quầy nói thế này, ta xấu hổ quá đi mất, nếu còn không đi thì biết phải giấu mặt vào đâu.” Hình phu nhân thích nói giỡn, nghe Tô chưởng quầy nịnh hót như vậy thì lấy tay áo che mặt, giả vờ đứng dậy rời đi.
Tô chưởng quầy cười khanh khách lôi kéo tay bà ấy khiến cả phòng bật cười.
Hình phu nhân buông tay áo, nghiêm mặt nói với Tô chưởng quầy: “Mấy lời như vậy sau này cô cũng đừng nói nữa, nếu không ta cũng không dám tới đây nữa đâu.”
“Vâng, vâng.” Tô chưởng quầy biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/2101129/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.