Tiểu Khương thị không có dung mạo tú lệ như Phó Dung nhưng lại có khí chất của một tiểu thư khuê các, từ đầu đến cuối chỉ mỉm cười ngồi ở một bên không nói gì. Có vẻ như Khương thị rất thích nàng ta nên đi đâu cũng mang theo bên người, còn tràn ngập yêu thương mà giới thiệu với Ân thị: “Đây là họ hàng xa nhà mẹ đẻ ta, trong nhà nàng đông anh em, nương nàng sinh được tám người con thì còn sống bảy. Nàng là trưởng tỷ trong nhà nên nguyện ý vì phụ mẫu phân ưu, ngày thường cũng phụ giúp cha mẹ làm việc, chăm sóc các em, muốn gả cho một nhà không cần của hồi môn lại có thể giúp đỡ được nhà mẹ đẻ. Vừa lúc đại nãi nãi nhà ta gả vào mấy năm cũng không sinh được con cái, ta muốn nạp thiếp cho nhi tử, thấy tình cảnh của nàng như vậy thì đã nhờ mẫu thân ta đến nhà nàng cầu hôn.” Bà nói xong thì phân phó tiểu Khương thị: “Thanh Liên, còn không nhanh chào hỏi biểu thẩm thẩm và biểu muội đi?”
Tiểu Khương thị nhàn nhã đứng dậy, bước lên nhún người hành lễ.
Kim thị ngồi ở một bên, trên mặt cũng không có biểu tình gì, tựa như tiểu Khương thị chẳng có quan hệ gì với nàng, mà những lời kia của Khương thị cũng không phải nói nàng vậy.
Tô Ngọc Uyển thấy cảnh này thì thở dài trong lòng.
Kim thị kiêu căng, không được lòng mẹ chồng đó là thất bại của nàng ta. Nhưng Khương thị trước mặt nhiều người lại giẫm lên mặt mũi của con dâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/2101120/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.