Lê ma ma thấy vậy thì nhanh chóng tiến lên dùng sức kéo tay áo Tô Ngọc Uyển từ trong tay Hồng Tụ ra, cả giận nói: “Đây là làm sao? Không chỉ nhị phu nhân muốn đánh cô nương nhà ta mà ngay cả một tiểu nha hoàn như ngươi cũng dám động thủ? Lão gia nhà ta không còn các ngươi liền khi dễ trên đầu cô nhi quả phụ đại phòng chúng ta sao? Thật đúng là không có thiên lý. Chẳng lẽ các ngươi không sợ đại lão gia trên trời nhìn thấy sẽ giáng trách phạt, khiến các ngươi gặp báo ứng hay sao?”
Hồng Tụ nhìn thấy mấy người qua đường nghe được lời của Lê ma ma đã bắt đầu chỉ chỉ trỏ trỏ thì không khỏi gấp đến mức đầu đầy mồ hôi. Nàng làm sao quản được sau này có gặp báo ứng hay không, chỉ biết là nếu lúc này mà để Tô Ngọc Uyển đi thì báo ứng của nàng cũng lập tức đến rồi, nên càng ra sức năn nỉ Tô Ngọc Uyển theo nàng đến chỗ Tô lão phu nhân.
Đang lúc lôi kéo, cửa lớn nhị phòng lại mở ra lần nữa, người tới là thị tỳ đắc dụng nhất của Tô lão phu nhân Lưu ma ma.
Nhìn thấy tình cảnh trước cửa như vậy bà ta không khỏi bước vội tới cười nói với Tô Ngọc Uyển: “Đại cô nương, lão phu nhân nói có chuyện gấp muốn gọi người qua đó một chuyến.” Khi nói chuyện đã đến bên cạnh Tô Ngọc Uyển, nhỏ giọng nói: “Chuyện buổi chiều lão phu nhân đã hối hận rồi, muốn kêu cô nương qua đó để xin lỗi, còn nói sẽ quản thúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/2101050/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.