“Ma ma yên tâm, ta sẽ chú ý.” Tô Ngọc Uyển nhận lấy tay nải, kêu A Cửu đưa Lê ma ma ra ngoài rồi mới quay người vào viện. 
Trong những người sao trà, Tô Ngọc Uyển cùng Lập Xuân, Hạ Chí thân mình yếu nhất, Cốc Vũ cùng Tiết Sương từ nhỏ đã luyện võ nên khả năng chịu đựng cũng ngang ngửa với mấy thợ sao trà. Vào lúc ba người Tô Ngọc Uyển sắp sửa không trụ được nữa rốt cuộc trà xuân cũng có thể sao xong. 
“May quá, cuối cùng cũng xong.” Tô Ngọc Uyển đem nồi trà cuối cùng trút vào trong bình, nằm liệt trên ghế, nửa ngày không muốn nhúc nhích. 
Lập Xuân bên cạnh sao xong trà cũng không nghỉ ngơi mà cố chống đỡ thân mình đi về phía nhà bếp, chuẩn bị nước cho Tô Ngọc Uyển tắm gội. 
“Trước cứ nghỉ một lát đi.” Tô Ngọc Uyển gọi nàng lại. 
Lập Xuân xua xua tay: “Nô tỳ không sao.” Rồi lại đi về phía nhà bếp. 
Tô Ngọc Uyển lắc đầu, vừa quay lại đã thấy Hạ Chí pha xong trà, đang đặt trước mặt nàng. Nước trà trong vắt, lá trà chìm nổi bên trong dần dần nở ra, mang theo hương trà xanh tràn ngập khắp phòng, thấm vào ruột gan. 
“Là trà mới?” Nàng hỏi. 
“Vâng.” Hạ Chí ngượng ngùng cười, “là trà nô tỳ sao, cô nương nếm thử xem.” 
Tô Ngọc Uyển gật đầu, đợi trà nguội bớt mới nhẹ nhàng hớp một ngụm. Trà vừa vào miệng đã cảm nhận được một cỗ tiên sảng ngọt lành, ngọt lành qua đi, đầu lưỡi còn chưa cảm nhận được vị đắng của trà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/2101045/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.