Hoàng quản sự đang nói chuyện vào vụ trà Xuân, nhiệt độ không khí cao, có nhiều sâu bọ, phải làm sao để xử lý.
Tô thế thịnh cũng là tiểu tử choai choai, ngày thường cùng Tô Ngọc Uyển quan hệ tuy gần, lại chưa từng thân mật như thế, không khỏi thẹn thùng, kích động, cảm giác tỷ tỷ đối với chính mình tốt hơn trước đây rất nhiều.
Hoàng quản sự cũng lại đây chào hỏi:
– Đại Phương đại sư có khỏe không?”
– Khỏe mạnh lắm, mỗi bữa còn ăn được hai chén cơm lớn.
Tô Ngọc Uyển nói, quay đầu thấy Tô Thế Thịnh mở to mắt sùng bái nhìn mình, không khỏi hỏi:
– Làm sao vậy? Đệ nhìn ta như vậy làm gì?
– Hôm nay Hoàng quản sự kể không ít chuyện của tỷ. Tỷ làm sao lại nghĩ đến chuyện trải cỏ trong vườn trà?
– Hả, đó là kết quả thu được sau khi quan sát cẩn thận. Lúc đó cha mới mua một ít vùng núi để trồng trà, mà mấy cây trà con còn chưa lớn bao nhiêu, xung quanh cỏ mọc đặc biệt nhiều, nhưng bên dưới mấy cây trà trưởng thành lại có rất ít cỏ, ta thắc mắc nên hỏi mấy lão nông trồng chè, bọn họ nói là do khi cây trà còn nhỏ, khoảng cách giữa các cây tương đối trống trải, nhiêu ánh sáng cho nên cỏ dại phát triển nhanh, mà cây trà trưởng thành tán lá phát triển rộng, bên dưới bóng cây thường râm mát, không có lợi cho cỏ dại nên bọn chúng lớn chậm hơn.
Nàng lại gạt gạt chút đất màu vàng bám trên ủng nói tiếp:
– Hơn nữa lúc trời mưa lớn nước mưa sẽ kéo theo đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/149673/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.