*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
– Không tệ, cứ làm như vậy đi.
– Đa tạ cô nương cho hắn cơ hội
Mạnh di nương vui mừng đứng lên hành lễ, Tô Ngọc Uyển xua xua tay nói:
– Hắn là đệ đệ của ta, cũng không phải người ngoài.
– Vâng,vâng, Thịnh ca nhi cũng chỉ có hai người tỷ tỷ cùng ca ca ruột thịt, lại là người biết nhớ ơn, cô nương cùng thiếu gia đối với hắn tốt, hắn chắc chắn ghi nhớ trong lòng, sau này trưởng thành rồi cả ba giúp đỡ lẫn nhau, nhà chúng ta nhất định sẽ càng ngày càng tốt.
Tô Ngọc Uyển gật đầu, từ trên giừơng ngồi dậy, nhìn Mạnh di nương nghiêm mặt nói:
– Ngươi là mẹ ruột của Thịnh ca nhi, vì hắn tính toán cũng là xuất phát từ tấm lòng người mẹ, chuyện này ta có thể lý giải. Bất quá có vài lời khó nghe ta cũng phải nói trước, chút tư tâm kia của ngươi ta có thể xem như không thấy, nhưng ngươi không được làm việc gì ảnh hưởng đến đại phòng. Nếu vượt qua điểm mấu chốt này, cho dù là ai, mặt mũi có bao nhiêu lớn, ta cho dù phải liều mạng, hủy cả thanh danh cũng tuyệt không bỏ qua, điểm này tốt nhất là ngươi nên nhớ cho thật kỹ.
Nói đến phía sau, ánh mắt nàng đã trở nên lạnh lẽo, thanh âm không cao lại vô cùng nghiêm túc. Mạnh di nương đổ mồ hôi lạnh, liên tục gật đầu:
– Vâng, vâng, ta cũng không dám.
Mặc dù Tô Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/149669/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.