Lê ma ma im lặng, chờ đợi nhìn Tô Ngọc Uyển.
Mặc dù Tô Ngọc Uyển tuổi không lớn nhưng từ nhỏ đã thông minh lanh lợi, rất được Tô Trường Thanh yêu thích. Không những mời danh sư dạy nàng tri thức, lúc ra cửa bàn việc làm ăn cũng thường mang nàng theo. Tô Ngọc Uyển cũng không phụ sự kỳ vọng của phụ thân, từ nhỏ đã bộc lộ tháo vát, vì sinh ý của gia đình mà bày mưu tính kế. Sau khi phân gia, sinh ý của đại phòng lại càng phát triển rực rỡ, bỏ xa nhị phòng cùng tam phòng, trong đó có hơn một nửa là công lao của nàng.
Đương nhiên đầu năm nay nữ nhân mà quá vượt trội cũng không phải chuyện gì tốt, Tô Trường Thanh lo lắng người khác phê bình nàng, đã hạ lệnh giữ bí mật này của nàng, ngoại trừ người thân cận thì không ai biết, cho dù là tô lão phu nhân cùng nhị phòng, tam phòng cũng chỉ biết Tô Ngọc Uyển rất có khả năng, còn khả năng tới đâu thì lại không rõ ràng lắm.
Quả nhiên, Tô Ngọc Uyển cũng không kinh hoảng, bình tĩnh nâng chung trà lên, uống một ngụm mới hỏi Vương thị: “Ta để Lưu thúc giữ biểu huynh Trần gia lại, bây giờ thế nào rồi?”
Nói đến việc này, biểu tình của Vương thị tức khắc giãn ra rất nhiều: “Trần công tử vốn định hôm nay trở về, nghe nói cô nương muốn dẫn hắn đi thăm vườn trà liền ở lại rồi, bây giờ vẫn đang ở trong khách viện đọc sách.”
Tô Ngọc Uyển gật gật đầu, nói: “Ngươi sang chỗ biểu huynh nói ta chuẩn bị đi thăm vườn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-mon-khue-tu/149654/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.