Úc Tùng không hiểu hỏi:
– Nghĩa là sao?
Úc Bách đi tới chiếc ghế trống bên cạnh anh trai mình rồi ngồi xuống, hắn không tìm được cách thích hợp nào để bày tỏ sự bối rối của mình. Nhưng người này là anh trai trong truyện của hắn, ở trong nhận thức của hắn gần giống với phiên bản chính mình lớn tuổi hơn. Hắn tin tưởng mình nói những tâm sự của mình cho anh ấy biết giống như nói cho chính mình của mười mấy năm sau có kinh nghiệm sống phong phú hơn và có được trí tuệ nhân sinh nhiều hơn.
– Anh đã biết. – Úc Bách nói, – Em không phải là em, nhưng em vẫn là em. Anh biết hết, có đúng không?
– … – Úc Tùng không nghĩ tới hắn sẽ chủ động vạch trần chuyện này, khựng lại giây lát rồi đáp, – Đúng vậy, anh biết.
Hai anh em nhìn nhau, có sự ăn ý trong biểu cảm đều hiểu rõ mà không nói ra.
Úc Tùng đi thẳng vào vấn đề và hỏi:
– Thế nên chuyện là như thế nào? Người em muốn tìm không phải cảnh sát à?
Úc Bách nói:
– Em không biết nữa. Em vẫn luôn nghĩ là em ấy, nhưng hôm nay em lại phát hiện ra một sự thật khủng khiếp, có thể người em muốn tìm không phải em ấy.
Úc Tùng cũng không hỏi chi tiết mà hỏi:
– Vậy giờ em định làm gì?
Úc Bách lặng thinh.
Úc Tùng sắc bén hỏi tiếp:
– Em dự tính đổi người yêu khác à?
–? – Úc Bách hoảng sợ thốt lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-le-em-dang-noi-cai-gi-co/3523414/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.