Trong bốt điện thoại ven đường, Úc Bách thả đồng xu vào điện thoại công cộng, Trà Lê đưa số liên lạc mà nghị viên Hồng để lại cho anh tối qua, Úc Bách bấm số. Điện thoại kết nối với văn phòng của nghị viên Hồng, người nghe điện thoại là một người phụ nữ, giọng điệu điềm đạm nói nghị viên Hồng đang họp, hỏi Úc Bách là ai.
Úc Bách đã nghĩ xong kế hoạch, bình thản nói:
– Bọn em là sinh viên tình nguyện của trường đại học, ngày hôm qua nghị viên Hồng đã để lại thông tin liên lạc cho bạn em…Không không, bọn em không phải muốn nhờ vả anh ấy gì cả, bọn em chỉ muốn hỏi đoàn đội tranh cử của nghị viên có cần tình nguyện viên không thôi? …Đúng vậy, chỉ có mười ngày, em nghĩ mọi người chắc không đủ nhân thủ…Bọn em rất ủng hộ nghị viên, muốn làm hết sức mình để giúp anh ấy. Hơn nữa đây cũng là một hoạt động xã hội thiết thực rất hữu ích cho bọn em…Vâng, cảm ơn chị.
– Chị ta nói thế nào? – Nhìn thấy Úc Bách vẻ mặt thất vọng cúp điện thoại, Trà Lê sốt ruột hỏi, – Là không nhận anh à? …Anh đừng buồn, chúng ta sẽ nghĩ cách khác.
Úc Bách trêu chọc anh là giả vờ thất vọng, sau khi thành công, hắn nở nụ cười ranh mãnh nói:
– Chị ta nói đang thiếu người, bảo chúng ta đến văn phòng để phỏng vấn.
– …Tốt quá. – Trà Lê nghe thế càng căng thẳng hơn.
Phương thức mà anh xử lý các vụ án ở thành phố Noah hầu hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-le-em-dang-noi-cai-gi-co/3523404/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.