Úc Bách học sinh giỏi khoa văn đọc lướt qua tập tài liệu hồ sơ Trà Lê đưa cho. 
– Thế nào? – Trà Lê nhân lúc hắn đang xem hồ sơ đã điều chỉnh về hình thức làm việc, lúc này bày ra tư thái nhàn nhã của bậc tiền bối có thâm niên dẫn theo thực tập sinh, cầm cái ly tựa lưng vào ghế ngồi, giọng điệu như bậc thầy nói, – Cảnh sát thực tập, anh xem có chỗ nào không hiểu thì cứ hỏi em. 
Úc Bách cũng bày tỏ thái độ rất khiêm tốn nói: 
– Những gì có trong hồ sơ anh đều hiểu, nhưng mà hồ sơ này là ai làm vậy? 
Trà Lê hỏi: 
– Sao vậy? 
Úc Bách nói: 
– Rất nhiều chỗ viết quá qua loa, tin tức mấu chốt thì không đủ rõ ràng, tại sao tội phạm bị bắt và tại sao bị kết án lại viết quá đơn giản. Ngược lại miêu tả hiện trường cảnh sát bắt tội phạm và làm chứng trước tòa rất chi tiết và tường tận, thậm chí còn ghi rõ ngày hôm đó viên cảnh sát phụ trách vụ án đã đi giày màu gì tại phiên tòa. Anh thắc mắc là điều này trong hồ sơ có ý nghĩa gì đặc biệt không? 
Trà Lê ngồi thẳng dậy, đặt cái ly sang bên cạnh, một quả bóng bay có chữ “xấu hổ” bay lơ lửng bên cạnh anh. 
Úc Bách làm bộ như không nhìn thấy, nói tiếp: 
– Em xem đoạn này viết như này này, “chỉ thấy cảnh sát dũng mãnh đứng lên, mặc bộ đồng phục vừa là phẳng phiu lúc sáng, đi đôi giày da 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-le-em-dang-noi-cai-gi-co/3408764/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.