Trà Lê ho khan mấy tiếng.
Thự trưởng làm như không có việc gì buông tay Úc Bách ra, ngồi nghiêm chỉnh nói:
– Bọn chú nói chuyện bình thường thôi, Úc Bách thực sự là một chàng trai rất tốt.
Úc Bách dường như vẫn đang đắm chìm trong không khí diễn tập, có chút xấu hổ nhìn Trà Lê.
– Anh cho thự trưởng xem cái kia chưa? – Trà Lê cảm thấy hai người thật nhàm chán, không giống như mình tập trung vào công việc chính.
Anh ra hiệu cho Úc Bách lấy cây gậy mỏng còn chưa biết cách sử dụng ra.
Úc Bách nghe theo cho tay vào trong áo để lấy thứ trong ngực mình ra.
Thự trưởng vội nói:
– Không được không được, đã đến nhà rồi sao còn khách sáo gì nữa, còn mang theo quà nữa? ….Ớ đây là cái gì thế?
Ba người đều nhìn cây gậy mảnh trong tay Úc Bách.
Thự trưởng không biết đây là cái gì, tự cho là thông minh nói:
– A, đây là gậy chỉ huy hở? Thật sự là có lòng quá, vợ chú có tham gia đoàn hợp xướng, không chừng sắp lên làm chỉ huy rồi. Cảm ơn hai cháu.
– Không phải ạ. – Úc Bách nhắc nhở, – Đây là…vật chứng mà Trà Lê thu được ạ.
Thự trưởng đang đưa tay ra chuẩn bị nhận quà nghe vậy lẳng lặng rụt tay về, trên đầu nhảy ra khung hệ điều hành “xấu hổ”.
– Đây là vũ khí mà lúc nghi phạm phản kháng đã sử dụng ạ. – Trà Lê không nhìn lãnh đạo, cũng không ngồi xuống, chỉ đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-le-em-dang-noi-cai-gi-co/3408756/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.