Đến tối, Diệp Châu Anh đứng trên cửa sổ phòng mình nhìn xuống thì chợt phát hiện Lục Bách Dịch đang đứng ngoài cổng. Mấy ngày nay, tối nào anh cũng lái xe đứng trước cửa nhà cô, không gọi, không hét, không đập cửa mà chỉ đứng yên lặng chờ đợi. Cả nhà họ Diệp ai cũng biết điều đó nhưng chẳng ai làm gì cả vì Châu Anh mới là người có quyền quyết định.
Tối nay Lục Bách Dịch lại tiếp tục tới. Thay vì để anh chờ đợi trong vô vọng rồi rời đi thì Diệp Châu Anh đã chọn cách đối mặt với anh.
"Lục Bách Dịch."
Lục Bách Dịch đang đứng tựa mình bên cột tường thì bất ngờ nghe thấy giọng của Châu Anh. Anh vội vã quay sang thì nhìn thấy dáng vẻ nhỏ nhắn của cô đang đứng ngay trước mặt mình. Vì không giấu nổi hạnh phúc, Lục Bách Dịch đã lập tức chạy đến mà ôm chầm lấy Châu Anh.
"Châu Anh, cuối cùng em cũng chịu gặp anh rồi."
Diệp Châu Anh không đẩy anh ra mà chỉ lạnh lùng nói:
"Ngoài này lạnh lắm, mau vào trong đi."
Lục Bách Dịch vui mừng ra mặt, dù thái độ của cô vẫn vô cảm như vậy nhưng cách đối xử đã thay đổi rồi.
Diệp Châu Anh dẫn Lục Bách Dịch lên phòng ngủ của mình, cô muốn có một không gian riêng tư để nói chuyện với anh. Cửa vừa đóng, Lục Bách Dịch lại vội ôm lấy Châu Anh, anh thật không muốn buông tay khỏi cô một chút nào cả.
"Cho anh ôm em một lát, nếu có thể... anh muốn không bao giờ buông tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-tu-do-cho-anh/3137136/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.