Lục Bách Dịch sau khi trấn tĩnh lại bản thân thì liền cúi người xuống kéo chăn đắp cho Diệp Châu Anh một cách ân cần. Anh đã định đắp chăn cho cô xong thì vào phòng tắm nhưng vì muốn quá nên anh đành hôn trộm cô một cái rồi mới rời đi. Đây có lẽ là nụ hôn đầu tiên sau hai năm mà Diệp Châu Anh để yên cho Lục Bách Dịch hôn mình, vì cô đang say mà nên sao có đủ tỉnh táo để biết có người vừa hôn trộm mình chứ.
Trong khoảng thời gian Lục Bách Dịch vào phòng tắm, Diệp Châu Anh đã mở mắt tỉnh dậy, tuy nhiên cô vẫn còn rất mơ hồ. Gương mặt say khướt của cô cứ xị ra, hai mắt chớp chớp liếc nhìn xung quanh căn phòng. Cô cảm thấy có gì đó kỳ lạ nhưng cũng chẳng quan tâm gì mấy mà cứ thế dở chăn ra rồi bước xuống giường. Hàng loạt hành động trong vô thức của cô đều diễn ra trong im lặng, cô loạng choạng tiến từng bước về phía chiếc bàn đang để sẵn chai rượu, cô nhìn thấy chai rượu cứ như thấy vàng vậy, hai mắt cứ sáng rực cả lên.
"Rượu, uống rượu..."
Diệp Châu Anh khua khua tay về phía trước, bước chân càng lúc càng không vững.
Rầm!
"Á... Ui da."
Một tiếng động lớn bất ngờ vang lên khiến Lục Bách Dịch ở trong phòng tắm cũng giật mình. Ban đầu anh nghĩ mình nghe nhầm nhưng khi nghe tiếng khóc của Diệp Châu Anh thì anh đang tắm dở cũng phải tức tốc quấn khăn chạy ra.
"Châu Anh!"
Lục Bách Dịch vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-tu-do-cho-anh/3137106/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.