Theo lệnh của Diệp Châu Anh, Jim dẫn theo vài người nữa ra ngoài cổng để đuổi vị khách không mời mà đến kia. Vừa nhìn thấy một đám vệ sĩ bước ra, Lục Bách Dịch đã không tránh khỏi ngạc nhiên, anh tròn mắt nhìn họ rồi hỏi:
"Có phải Châu Anh đang ở trong đó không? Hãy thông báo với cô ấy là tôi muốn gặp cô ấy."
Jim nhận ra diện mạo của Lục Bách Dịch, người đàn ông này quả nhiên rất đẹp nhưng tính cách lại tỉ lệ nghịch với nhan sắc. Jim lạnh lùng tiến lên phía trước, ánh mắt chẳng chút ưa gì mà nhìn thẳng vào Lục Bách Dịch.
"Lục thiếu gia, mời anh về cho, tiểu thư không muốn gặp anh."
"Chờ đã, hãy nói rằng tôi có chuyện muốn nói với cô ấy, chỉ một chút thôi..."
Dù thái độ của Lục Bách Dịch rất chân thành nhưng đối với Jim thì anh cũng chỉ là kẻ không còn xứng đáng với Diệp Châu Anh nữa. Jim cẩn thận nhắc lại một lần nữa, từng câu từng chữ rất rõ ràng như muốn Lục Bách Dịch nghe và hiểu.
"Tôi nói là tiểu thư không muốn gặp anh, mời anh về cho."
Lục Bách Dịch bắt đầu nổi giận, anh siết chặt lấy hai thanh sắt trên cửa cổng, cau mày nhìn Jim:
"Cậu là ai mà lại dám đuổi tôi đi chứ?"
"Tôi là vệ sĩ riêng của tiểu thư Châu Anh, nhiệm vụ của tôi chính là bảo vệ cô ấy khỏi những kẻ như anh."
"Cái gì? Cậu chỉ là một thằng nhóc nít ranh mà thôi, đừng xía vào chuyện của người khác."
Thấy Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-tu-do-cho-anh/3137095/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.