Sau một hồi giằng co cuối cùng Nghiêm Hạ Nhi cũng không thể giữ được chân Lục Bách Dịch. Cô ta yên lặng đứng nhìn anh rời đi một cách vô tình mà trong lòng đầy căm hận.
"Lục Bách Dịch, bằng mọi giá em phải có được anh lần nữa."
Nước mắt vừa rơi xuống đã bị Nghiêm Hạ Nhi lập tức lau đi. Với loại người mặt dày như cô ta thì chắc chắn sẽ còn âm mưu toan tính nhiều chuyện xấu xa khác.
Lục Bách Dịch xuống dưới hầm xe để lái xe tới công ty, lúc đó tâm trạng anh vô cùng hỗn độn, anh muốn nhớ lại chuyện đêm qua nhưng không sao nhớ được.
Bốp!
"Chết tiệt!"
Anh tức giận đập mạnh tay xuống vô lăng, gương mặt xám xịt khó chịu, cả cơ thể như tỏa ra đầy sát khí ớn lạnh.
Brừm... Két... Kétttt...
Chiếc BMW X7 vừa rời khỏi chỗ để xe được một đoạn thì bất ngờ dừng lại đột ngột.
Lục Bách Dịch hốt hoảng đạp phanh gấp, anh giận dữ nhìn người phụ nữ to gan đang đứng chắn trước đầu xe rồi hạ kính xuống, gằn giọng quát:
"Nghiêm Hạ Nhi, cô chán sống rồi sao?"
Nghiêm Hạ Nhi cầm túi xách đi tới chỗ anh, cô ta thò tay vào trong xe tự tiện ấn mở cửa ghế phụ bên cạnh rồi đi sang ngồi vào đó. Việc cô ta tự nhiên như thế khiến Lục Bách Dịch không thể hiểu nổi, anh cảm thấy loại người như cô ta đúng là không còn chút liêm sỉ nào.
"Nghiêm Hạ Nhi, tôi có cho cô lên xe của tôi sao? Xuống xe ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-tu-do-cho-anh/3137064/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.