Diệp Châu Anh ấm ức nhìn Lục Bách Dịch, hai mắt cô đỏ hoe ngấn lệ, tay siết chặt lấy chăn để kìm nén cơn tức giận của mình. Mắt của anh có bị mù hay không mà không nhìn thấy vợ mình đang phải nằm truyền thuốc trên giường bệnh. Lục Bách Dịch vốn là người như vậy nhưng thế này không phải là rất quá đáng rồi hay sao?
"Lục Bách Dịch, trong đầu anh chỉ nghĩ được những chuyện như thế thôi à? Anh nói em như vậy sao anh không thử xem lại bản thân anh xem."
Đây không phải là lần đầu tiên Diệp Châu Anh khiến Lục Bách Dịch bất ngờ trước thái độ cứng rắn của cô, nhưng mỗi lần cô thế này đều khiến anh ngạc nhiên.
"Bản thân tôi thì sao?"
Lục Bách Dịch tiến thêm một bước, vươn bàn tay to lớn của mình nâng cằm của Châu Anh lên. Anh híp mắt nhìn cô, ánh mắt sắc như dao như muốn xé nát toàn bộ sức lực phản kháng của Diệp Châu Anh.
"Hay cô đang nghĩ rằng mạnh mẽ lên một chút, biết phản kháng một chút thì cô sẽ khiến tôi phải sợ cô? Ha... đó là một chuyện vô cùng nực cười."
Diệp Châu Anh im lặng, cô không để ý đến anh mà lạnh lùng quay đầu sang một bên, ánh mắt vô hồn không biểu lộ một chút cảm xúc nào cả. Lục Bách Dịch thấy cô như vậy lại càng thêm giận vì nghĩ rằng cô đang khinh thường mình.
"Diệp Châu Anh, cô chẳng bao giờ thắng nổi tôi đâu. Từ trên giường xuống dưới đất, cô sẽ chẳng bao giờ có được cái quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-tu-do-cho-anh/3137038/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.