Trịnh Mỹ Kỳ liếc sang đám vệ sĩ, hung hăng hạ lệnh: "Hạ xuống."
Trần Tuyết Nhi bị thả tự do từ trên xuống, ngã một cú đau đớn.
"Mày mới nói gì? Hửm?", Trịnh Mỹ Kỳ bước tới túm tóc cô giật mạnh lên.
"Tao nói thể loại như ma như quỷ như mày có cho không Công Nam cũng không thèm, mặt trét tám chục lớp phấn, hung dữ đanh đá còn tập tành hút chích.", cô nghiến răng nhịn cơn đau, trợn mắt hét vào mặt cô ta.
Chát.
Trịnh Mỹ Kỳ thẳng tay tát vào mặt cô, khoé môi rướm chút máu: "Mày đừng nghĩ có Công Nam ở đây thì tao sẽ sợ mày, thể loại dựa hơi như mày tao gặp nhiều rồi."
"Tao dựa hơi anh ấy thì sao? Ít ra anh ấy tự nguyện cho tao dựa dẫm, còn như mày có bắt anh ấy về cũng không lấy được chút tình cảm nào, đáng thương quá.", càng giận cô càng bướng hơn, khinh bỉ nhìn cô ta tức sắp lọt tròng mắt mà lòng hả hê.
Chát.
Bên má còn lại của Trần Tuyết Nhi ửng đỏ vì ăn cái tát thứ hai của cô ta.
Trần Tuyết Nhi giương khoé miệng rướm máu cười sảng khoái thoả sức mắng: "Thứ không biết liêm sỉ như hai chị em mày bị Công Nam bơ đúng lắm, ngoài mặt dày ra còn mắc thêm bệnh ảo tưởng, mày nghĩ mày là trung tâm của vũ trụ hay anh hùng giải cứu trái đất mà muốn người khác lúc nào cũng phải hướng về mày?"
Trịnh Mỹ Kỳ đứng dậy đá mạnh vào người cô, không tìm được chỗ trút giận cô ta vươn tay lấy con dao gọt trái cây trên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767339/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.