Phạm Trí Viễn cười rộ lên, nhìn sang Hạ Đồng với Hạ Huyền, nói: "Bọn mày mới nghe con bé nói gì không? Tao nghe mà lùng bùng lỗ tai luôn."
Hạ Đồng nhếch khoé môi, trả lời: "Tao nghe gì mà không có đất dung thân ở miền Nam này."
Hạ Huyền cười tươi, nói: "Nhờ cô em nói anh mới biết ở miền Nam này có người có quyền có thế tới mức đó, đúng là mở mang tầm mắt."
Trương Thuỵ Yến liếc mắt sang họ, cười khinh miệt: "Hahaha.. Nhìn là thấy nghèo rớt mồng tơi mà bày đặt quyền thế, nói cho hay ho để mấy con đ* trong lòng mê muội chứ dụ dỗ được ai. Tụi bây biết ba tao là ai không? Ông tao là ai không? Bác tao là ai không?"
"Anh đây không rảnh đem dòng họ ba đời so với em, né ra để tụi anh còn đi ăn.", Phạm Trí Viễn lắc đầu ngao ngán với thể loại trẻ con thích thể hiện.
"Sợ rồi chứ gì? Sau này nên biết điều một chút, gặp chị đây thì cúi đầu im lặng mà đi, đừng có sồn sồn hết cả lên, nhức đầu.", Trương Thuỵ Yến ra vẻ đàn chị, ngón trỏ day day thái dương mình.
Trịnh My nhảy xuống khỏi vòng tay Hạ Huyền, bước đến tát thẳng vào mặt Trương Thuỵ Yến làm cô ta hoảng hồn ôm một bên mặt đỏ ửng.
"Mày... Mày dám đánh tao..", Trương Thuỵ Yến hét lên.
Trịnh My kênh mặt lên, hét lên theo: "Ừ.. Tao tán mày đó.. Mày làm gì tao? Mày ngon đánh lại tao đi."
Trương Thuỵ Yến nhào tới đánh nhưng bị các cô gái cản lại, Lê Cẩm Tiên còn tận dụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767313/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.