Xe dừng trước cửa bệnh viện Đa Khoa Thành Phố.
Ngừng xe Huỳnh Công Nam tức tốc bước xuống đi thẳng vào.
Vệ sĩ đi phía trước vẹt đường cùng mở thang máy cho anh lên thẳng phòng trưởng khoa ngoại.
Mở cửa bước vào, Huỳnh Công Nam vừa bế Trần Tuyết Nhi vừa gật đầu chào: "Chào chú."
"Tới rồi à, ngồi xuống đây.", bác sĩ trưởng khoa chỉ vào chiếc ghế sofa dài ở giữa phòng.
"Gấp quá nên con gọi chú hơi cận giờ, có ảnh hưởng tới công việc của chú không?", Huỳnh Công Nam ngồi xuống, tay vẫn ôm cô vào lòng không buông, chưa kịp đợi vị bác sĩ trả lời đã nói tiếp: "Chú xem thử chân của cô ấy giùm con.", anh vừa nói tay vừa nâng chân cô hơi cao lên một chút.
Bác sĩ trưởng khoa nhìn sơ qua rồi gật đầu, tay cầm một chiếc kéo đến, mở miệng nói: "Cháu..."
Chưa kịp nghe hết câu Huỳnh Công Nam đã nhảy tọt vào miệng ông, nói: "Chú cứ yên tâm, con giữ cô ấy chắc rồi, không vấn đề gì, chú cẩn thận kẻo làm đau cô ấy."
Vị bác sĩ cười gượng, nói: "Ý của chú là con để cô bé ngồi xuống bình thường đi, như vậy chú dễ làm việc hơn."
Anh nhìn thoáng sau đó nhẹ nhàng đặt cô ngồi trên ghế sofa, nhỏ giọng nói: "Sợ thì đừng nhìn, cứ gục mặt vào vai anh."
Trần Tuyết Nhi nhìn xung quanh một vòng, ngồi thẳng dậy cười đáp: "Em không sao."
Bác sĩ trưởng khoa mỉm cười: "Cứ giao cho chú."
Vị bác sĩ dùng kéo tỉ mỉ cắt đôi hài vải kia ra, mở ra thì thấy đôi bàn chân của cô toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767311/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.