"Nói gì đi cô em, sao cô em im lặng rồi, ban nãy còn mạnh mồm lắm mà.", hắn cởi đến nút áo thứ 3 trước váy của cô thì ngừng lại, đưa miệng sát tai cô mà thì thào, bàn tay cũng mò mẫm từ trên gương mặt cô xuống cổ.
"Tao chợt nhận ra, mắng thứ rác rưỡi như mày chỉ làm miệng tao dơ thêm thôi.", Trần Tuyết Nhi nói xong còn phun một ngụm nước bọt có lẫn máu vào mặt hắn khiến hắn tức giận, giơ tay lên định tát cô thêm cái nữa.
"Mày buông cô ấy ra.", Huỳnh Công Nam vừa chạy tới, hét lên làm cả đám phải nhìn sang.
Anh bật mạnh đá vào mấy tên tép rêu đang chắn đường rồi đi thẳng tới tên đầu xỏ, đạp mạnh vào ngực hắn khiến hắn không kịp trở tay ngã ra đất chửi thề: "Đ* mẹ mày, mày là thằng chó nào mà dám đánh tao."
Anh mặc kệ lời hắn, ôm cô vào lòng khẽ thì thào: "Tuyết Nhi, em có sao không? Anh xin lỗi, anh không nên để em lại đây.", tay anh run run vuốt ve gương mặt đang sưng lên của cô, lau đi vệt máu trên môi cô, lòng đau như ai đó dùng dao mà cứa từ chút từ chút một, cô gái bé nhỏ của anh, cô gái anh luôn giấu bên mình vì sợ cô tổn thương vậy mà bây giờ lại bị sỉ nhục còn bị đánh đến máu chảy nước mắt rơi.
Liếc nhìn sang tên đầu xỏ, lớn tiếng quát: "Tao là ông nội mày, hôm nay dù ba mày có tới cũng không cứu nổi mày đâu.", nói xong anh ôm cô vào lòng, lấy áo khoác che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-lai-thanh-xuan/767304/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.