Tâm trạng Hiểu Ngư giờ phút này đây bồn chồn khó nói, trái tim dần dần không theo nhịp mà đập nhanh hơn.
Lòng bàn tay lạnh ngắt, sắc mặt trông không mấy tự nhiên nhưng cô vẫn cổ duy trì trên gương mặt một trạng thái bình thường nhất mà một người nên có.
Lòng bàn tay nhỏ ở bên dưới mặt bàn dần mon men qua chỗ Quế Quân, các ngón tay thon thon chạm lên sớ vải trên đùi anh khẽ giật một cái. Hiểu Ngư không nhìn anh, nhưng tay bên dưới vẫn liên tục giật lấy vạt vải, cô đang cầu cứu rằng tâm trạng cô không ổn lắm. Bất ngờ một luồng nhiệt ấm ấp bao trùm lên bàn tay cô, Quế Quân chạm tay mình lên tay cô xoa xoa nhằm trấn an.
Không có gì phải lo lắng cả, mọi thứ đã nằm trong dự tính của anh. Hiểu Ngư chỉ cần yên tâm tin tưởng, mọi chuyện sẽ đâu vào đó.
Và dĩ nhiên không phải chỉ có một mình Hiểu Ngư nhìn thấy th nên thấy. Đình Ngạn Nghiêm đã chú ý đến cái nhẫn được xâu vào dây chuyền trên cổ Hiểu Ngư khi cô cúi đầu chào ông. Đó là một sự trùng hợp?
Dù gì cũng đã nhiều năm trôi qua, hẳn là thiết kế ngày đó đã được công ty thông qua và cho sản xuất đại trà chăng? Ông vẫn nhớ, nhớ rất rõ ngày đó.
Chuyện xảy ra khi ông còn trẻ, hôm đó cũng là một ngày mùa đông. Ông cùng vợ sắp cưới đã đi chọn nhẫn cưới.
Vì muốn đó là kỉ vật hôn nhân cho sau này nên hai người đã quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ky-tu/3679054/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.