_Trùng hợp tôi cũng thích thế.
Hiểu Ngư mặt nóng như nung hai tay chống trên người anh đẩy ra kéo giãn khoảng cách giữa cả hai. Cô nhét lại khăn lông vào tay anh vội đứng dậy phủi phủi tay.
_Tôi...tôi đói bụng nên xuống nhà trước.
Cô xoay người định đi thì cánh tay bị níu lại. Quế Quân kéo lại ôm ngang eo cô, chóp mũi cọ cọ vào vạt váy ngửi lấy mùi nước xả thoang thoảng dịu nhẹ.
_Đừng, tôi dẫn em ra ngoài ăn.
Cô còn định cựa quậy đấy nhưng nghe anh nói thì ngồi xuống, mắt nhìn thẳng anh có chút nghi ngờ vì sao thì không cần phải hỏi nữa. Có thật là sẽ ra ngoài ăn không nhỉ.
_Là thật?... Ăn ở...nhà hàng hả?
Khá giả như anh thì chỉ có dùng bữa ở nhà hàng năm sao cao cấp thôi, sao mà qua loa ở hàng quán bên đường được chứ.
Có thể cô sẽ hưởng lây,
_Chú đi bây giờ hả?
Quế Quân gật đầu, nói cô thay đồ có thể đi. Hiểu Ngư đồng ý, trong lòng có chút vui. Nhanh chân chạy vào phòng thay đồ lấy ra cái váy mặc đi thủy cung lần trước.
_Lấy cái khác đi.
Quế Quân lên tiếng nói cô có thể chọn quần áo khác không nhất thiết phải mặc lại. Hiểu Ngư nhìn trong tủ đồ hiện tại chỉ có quần áo của anh vài bộ đồ ngủ của cô và cái váy này nữa thôi, số còn lại là áo khoác khăn choàng của anh thì phải. Ngoài ra không còn gì khác.
Nhìn biểu hiện đó của cô Quế Quân nghĩ chắc Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ky-tu/3651662/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.