Hiểu Ngư vừa cầm lên miếng bánh quẩy thì Quế Quân đã ăn xong, anh kéo ghế đứng dậy một mạch lên cầu thang.
Trong lúc cô còn đang thực giả lẫn lộn thì anh tập trung ăn phần của mình, rất nhanh không một động tác lề mề.
Trong đầu cô lúc này lại thêm một luồng suy nghĩ mới ra đời. Gì vậy? Có phải do cô nên anh mới ăn không ngon? Hay là do cô cứ hỏi nên anh no ngang?
Cô ăn sáng trong mớ suy nghĩ lung tung, được một ít thì thấy Quế Quân từ phía cầu thang đi xuống. Anh thay quần áo tư trang khác chỉnh tề, đơn giản nhưng nhìn rất sang trọng, cực kỳ có khí chất.
Từ nhà ở đến quần áo cả những thứ mà cô nhìn thấy ở đây cũng đủ biết anh là một người giàu có đến mức nào, không chừng có thể một tay vung tiền đè chết cô.
_Ở nhà, còn nữa tốt nhất là ở yên đừng nuôi ý định bỏ trốn.
Anh nói rồi quay lưng đi mất, phòng ăn rộng rãi còn mỗi mình cô.
Hiểu Ngư nghĩ lời anh vừa nói, để có thể trốn đi trước tiên cô phải trốn khỏi căn nhà rộng lớn này. Biết đâu khi cô sắp bước chân qua cửa lớn thì người đàn ông kia đột ngột ở phía sau xuất hiện túm cô lại. Không biết lúc đó điều gì sẽ xảy ra nữa.
Chỉ cần qua hai tháng có lẽ cô sẽ được thả ra... Sẽ được về nhà, sau đó lại tiếp tục sống cuộc sống như trước kia chăng. Rồi đâu sẽ lại vào đó...
Thực sự tin.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ky-tu/3649188/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.