Trịnh Đông nhất thời im miệng.
_Hừm... chẳng lẽ Tuyên thiếu đây lại chấp nhặt với mỹ nhân, người ta xinh đến vậy mà.
_Là tôi tốn không ít công sức mới có được. Uầy nếu không thích nhường lại cho ông đây, tôi không ngại tuyệt đối không ngại.
_Mặt dày như cậu không có từ ngại trong đầu.
_Đúng là Tuyên dị hợm.
_Gọi lại sau, tôi còn có việc.
Quế Quân nói đại lí do, nhanh chóng cúp máy. Quay lại phòng thì thấy Hiểu Ngư đã tỉnh.
Cô nằm im không nhúc nhích đến khi có tiếng động cửa phòng mở ra mới quay mặt lại nhìn. Là người đàn ông lừa đảo đó.
_Tỉnh rồi?
Hiểu Ngư im lặng căn bản là không mở miệng nổi.
Quế Quân nhìn cô nuốt nước bọt có chút nhăn mặt, anh nghĩ một chút sau đó lấy cho cô ly nước ấm.
Nước được đưa đến trước mặt cô thấy liền mừng trong bụng. Quả thật đang rất khát.
_Tôi...kh..không ngồi..i...
Cô muốn nói rằng mình không ngồi dậy nổi.
Quế Quân nhìn cô sau đó để ly nước sang một bên, kê cao gối ở thành giường đỡ cô dậy.
Hiểu Ngư nhận lấy nước nói một tiếng cảm ơn. Quế Quân đột nhiên tỏ ra khó hiểu bởi tiếng cảm ơn vừa rồi.
Cô vừa uống hai ngụm nước thì bụng lại kêu lên thành tiếng. Cô đỏ cả mặt, tay càng nắm chặt lấy ly nước.
Anh ra ngoài sau đó trở lại với khay thức ăn. Thức ăn vừa hay còn nóng rất thơm. Vừa ngửi được bụng cô lại kêu lên.
Thật muốn chui đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ky-tu/3649185/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.