4.
Thẩm Kỳ rất ngạo mạn.
"Thỏ con, đưa tôi mượn bài tập về nhà." - Sau khi ngủ dậy, Thẩm Kỳ vươn người, vẻ mặt lười biếng thản nhiên.
Tôi im lặng đưa cuốn sách bài tập về nhà của mình qua.
Cậu ta gọi tôi là Thỏ, bởi vì tôi nhát gan.
Sinh nhật của cậu ta là vào ngày tuyết rơi dày đặc. Tôi dùng tiền mừng tuổi của mình để mua một quả cầu pha lê tặng cậu ta.
Khung cảnh bên trong quả cầu là một ngôi nhà gỗ vào ngày tuyết rơi. Từ cửa sổ hé mở, có thể nhìn thấy trong nhà lò sưởi đang cháy, ánh đèn mờ ảo dịu nhẹ, một cậu bé đang ngồi trên ghế sofa vừa ăn đồ ăn nhẹ vừa xem TV. Trái ngược với băng tuyết ngập trời bên ngoài, trong nhà ấm áp như mùa xuân.
"Thẩm Kỳ, đây... chúc mừng sinh nhật." - Tôi đưa hộp quà cho cậu ta, hai má nóng bừng.
Thẩm Kỳ sửng sốt trong giây lát, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
“Đây là món quà sinh nhật đầu tiên tôi nhận được.” - Cậu ta đưa tay nhận lấy, giọng nói có chút khàn khàn.
Ngón tay thon dài khẽ vuốt ve hộp quà, trên khuôn mặt hiện lên vẻ lúng túng.
Một đàn em thò đầu ra từ cửa sau, gọi cậu ta: "Anh Kỳ, anh không đi à? Còn đợi mình anh thôi đấy."
"Không đi, cút." - Thẩm Kỳ không buồn liếc mắt nhìn, dứt khoát đuổi người đi.
Cậu ta mở hộp quà, lấy quả cầu pha lê bên trong ra, tỉ mỉ quan sát một lúc lâu rồi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-ky-ngo-van/2750300/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.