Trong gian phong xa hoa ở tầng ba của Phong Vinh thương hội, Trữ Khang Khiết lòng tràn đầy không hờn giận ghé vào trên bàn, nghiêng đầu dùng sức trừng ca ca của mình, cố tình Đoạn Sở luôn có thể lập tức phát hiện cảm xúc của nàng biến hóa, lần này lại giống như một chút cũng không phát hiện, hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm vào quầng sáng nho nhỏ trước bàn. Trên quầng sáng là mục lục danh sách, đương nhiên ba món đồ cuối cùng như thường lệ không công khai.
Bên kia, Lam Tư buồn cười vỗ nhẹ trên mặt bàn, quầng sáng lập tức liền tiêu tán. Hắn từ nút không gian lấy ra một cái hòm được chạm khắc tinh xảo, Trữ Khang Hạo ở ngay đối diện hắn, vừa vặn nhìn đến hắn mở ra cái hòm, bốc lên một khối màu hồng nhạt ném vào miệng. Thấy ánh mắt Lam Tư sáng lên ý cười lập lòe, nét mặt Trữ Khang Hạo trong nháy mắt trống rỗng, sau đó quay đầu không đành lòng nhìn thẳng.
“Khang Khiết, đến nếm thử quả đường Đế Ma Tư, hương vị không tồi, ta còn tính toán mang một chút đưa về Trạch Mĩ.” Lam Tư cười nhẹ đẩy hòm tới trước mặt Trữ Khang Khiết, lại bắt lấy Trữ Khang Viễn ở bên cạnh, chia cho hắn một chút.
Trữ Khang Khiết dừng một chút, học bộ dáng Lam Tư đem một khỏa quả đường màu trạm lam cho vào miệng, một mùi hương kỳ dị lập tức tràn đầy khoang miệng, rất nhanh đầu lưỡi đã bị đã tê rần một chút, hương vị chua ngọt nhanh chóng lan tràn. Ánh mắt Trữ Khang Khiết sáng lên, hướng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-huong-man-tinh-khong/15638/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.