(Cảnh báo: Trong truyện có chứa nhiều câu từ tiêu cực, ngôn ngữ tục tĩu mang tính xúc phạm và hành vi bạo lực, mong người đọc cân nhắc trước khi tiếp tục lướt.)
Một câu chuyện về Minh Nhật và Hoài An, diễn ra vào thời điểm Gia Linh đã rời Sài Gòn, sau khi Quốc Duy đến xin lỗi Hoài An – một trong những người anh từng mập mờ qua đường.
(Góc nhìn của Minh Nhật.)
Tôi vẫn ở đó, lặng lẽ lắng nghe cậu.
Nghe về lời tỏ tình thất bại của cậu, nghe về người con gái mà cậu ngưỡng mộ, nghe về những khoảnh khắc buồn vui trong cuộc sống của cậu. Và chẳng biết tự bao giờ, tôi đã hằn sâu trong tim mình một hoài vọng, rằng một ngày nào đó, tôi sẽ được trở thành nhân vật chính trong câu chuyện của cậu.
"Con m* mày! Mày xin lỗi làm đ*o gì, ai mượn!?"
"Mày bị cái đ*o gì đấy? Liên quan m* gì đến mày!?"
Chúng tôi lao vào đánh nhau túi bụi, kể từ lúc tôi buông lời chửi rủa thằng Duy - kẻ đã từng khiến cho ánh mắt cậu chất chứa đầy những vết thương lòng. Cảm giác bị ai đó túm lấy, bị ai đó đấm, đá một cách điên cuồng có lẽ cũng chẳng thể bằng được cảm giác đau nhói khi nhìn thấy ánh mắt ấy của cậu.
Tôi liếc về phía người đứng bên cạnh, có lẽ chúng tôi đang ở chung tình cảnh, thế nên nó mới mất kiểm soát đến mức sẵn sàng ẩu đả với tôi như thế.
"Nhìn cái m* gì." Thằng Duy xoa xoa vết thương trên má, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-hoa-nhai/3563112/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.