(Góc nhìn của Quốc Duy.)
Tôi mở choàng mắt, ngồi bật dậy, xoay sang ngó đồng hồ. Chuông cửa reo chắc cũng đã được vài lần, nhưng việc bị đánh thức khi mới ngủ được chưa đầy bốn tiếng khiến cho tâm trạng tôi mới sáng ra đã tệ đi hẳn. Tôi khẽ chửi thề, uể oải lết đến bên cửa.
"Sao hôm nay dì đến vậy?" Tôi nhìn người phụ nữ trung niên ở trước mắt, sau đó liếc sang phía bé con đang nép sau chân mình.
"Cháu với chả chắt!" Dì tặng cho tôi một cái bạt tai, tiến thẳng vào trong nhà, trên tay còn xách theo một túi đồ ăn, "Hôm qua cậu gọi điện nhờ tôi chăm em, quên à?"
Tôi đóng cửa, xoay vào nhà tắm để rửa mặt, đồng thời sắp xếp lại mớ dữ kiện trong não. Sau khi đã tỉnh ngủ, tôi mới nhớ ra lí do chuông cửa nhà rung vào sáng sớm nay. Tôi bước ra ngoài, tự động cười với dì, cốt để dì thấy vẻ đẹp trai của tôi rồi quên đi câu hỏi vừa nãy.
"Lại đây đun bữa sáng đi, mặt trời lên tới đỉnh đầu rồi mới dậy, hai anh em chúng mày sống vô kỉ luật quá." Dì ném cho tôi một cái lườm sắc lẹm, ra hiệu rằng việc giả ngơ của tôi không có tác dụng.
Tôi ngoan ngoãn lấy hộp nui ra, bật bếp lên đun nóng rồi lấy dao chuẩn bị cắt dưa hấu. Nhưng có gì đó rất kỳ lạ, ngày hôm nay yên tĩnh đến lạ thường. Tôi ngẫm một hồi, rồi giật mình khi nhớ ra hôm nay vẫn chưa được nghe tiếng hót ríu rít không ngừng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-hoa-nhai/3556670/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.