Phạm Đỗ Đăng Khoa chắc chắn là bãi c*t lớn nhất mà tôi từng gặp.
Tôi cay thằng Khoa từ lúc nó vừa mới bước những bước chân đầu tiên vào lớp. Nó một tay một mình thâu tóm cả thế giới, không quan tâm ý kiến của bất kỳ đứa nào, tiện thể cuỗm luôn vị thế của tôi trong lòng cô chủ nhiệm, trong lúc tôi còn đang loay hoay chưa về được giờ giấc sinh hoạt ban ngày.
Tôi chắc chắn 99,9% là nó ghét tôi, chứ làm sao mà cuộc đời có thể đẻ ra một thằng điên suốt ngày gân cổ lên cãi với tôi từng cái chuyện bé cỏn con như hạt bụi thế kia mà lại không có lí do được? Thằng này trẻ con v*i, tôi cúp bồi dưỡng có đúng một buổi vì ngủ quên mà nó đã sồn sồn lên mách cô, hại tôi viết cái bảng kiểm điểm đầu tiên của đời học sinh. Chưa kể trận bóng cuối của giải trường, tôi đang định làm một bàn thắng đẹp để kết trận mà nó tự nhiên qua giành bóng rồi chạy như ch* xổng chuồng về khung thành của đội bạn. Lúc ấy đầu tôi chỉ có một ý nghĩ rằng, thằng này hơn thua ghê thật.
Chắc số phận đã định sẵn cho chúng tôi là kẻ thù không đội trời chung, thế nên tôi gai mắt nó khủng khiếp. Tôi đã ấp ủ dự định trả đũa nó từ những ngày giữa năm lớp mười, và đúng là trời không phụ lòng người.
Linh xuất hiện như một thiên thần cứu cánh lúc tôi đang chìm trong biển lửa.
Lúc đầu tôi không biết con bé là người yêu cũ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-hoa-nhai/2808000/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.