Triều đình những ngày qua căng thẳng không ngừng, chiến sự phía Tây chưa xong còn phải thêm cả án tham nhũng. Giặc trong, thù ngoài khiến cho hoàng thượng cùng các đại thần trong triều như gục ngã. Bách Tùng cũng không ngoại lệ, mỗi ngày từ thư phòng trở ra gương mặt đều mệt mỏi vô cùng. Hôm nay, tôi đã hầm cho chàng ấy một ít canh sâm để bồi bổ, nhìn gương mặt mệt mỏi kia trong lòng tôi không ngừng xót xa. Bụng tôi ngày càng lớn hơn, việc ăn uống cũng đã không còn nghén nhiều như trước nhưng vẫn mong ngày hài nhi chào đời thì mọi thứ đều đã ổn
- Chàng về rồi sao?
- Phải! Ta đã về rồi! Nàng đã ăn tối hay chưa?
- Thiếp chuẩn bị ăn thì chàng về! Cùng ăn vậy! Hôm nay thiếp đã hầm canh sâm cho chàng!
Bách Tùng nghe vậy có chút vui mừng, trên môi cũng khẽ cong lên nụ cười
- Mấy hôm nay việc triều chính bận rộn, ta thật không có nhiều thời gian để cùng nàng dùng bữa! Cũng đã lâu ta đã không trò chuyện cùng hài nhi của chúng ta rồi, hôm nay tranh thủ được về sớm một hôm ta phải bù lại cho nàng và con!
-Chàng mau ăn đi! Triều chính bận rộn, chàng và nhị hoàng huynh phụ giúp hoàng thượng cũng là một điều đúng đẳng. Huống hồ cả thiếp và con đều chỉ mong chàng không quá lao tâm là được! À...phải rồi! Chàng đã tìm ra được đầu mối gì hay chưa?
-
Bọn ta đã tìm được một chút manh mối! Tuy nhiên, ngày mai vẫn phải nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-het-to-hong/3651072/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.