Tôi nhớ lại những lời ông lão xem bói đã nói mà ngẫm nghĩ, nếu như phải gả cho một người nhiều thê thiếp để cải mệnh thì chẳng phải rất thiệt thòi cho tôi đó sao? Đời người chỉ có một lần, hà cớ gì phải phí hoài tuổi xuân cho một nam nhân để làm thiếp chứ? Nhưng nếu thật sự phải trả hết những sợi tơ hồng kia thì phải đến bao giờ đây chứ? Tôi chán nản thở dài một tiếng, nhìn ra ngoài song cửa đã đổ lất phất hạt mưa
Liên Ý bên cạnh nhìn thấy cũng chẳng vui vẻ hơn là bao, muội ấy cũng biết tôi đang suy nghĩ gì kia mà. Hơn nữa mấy hôm sau ngày Diệp Giản đến xem mắt cũng vừa thành thân với một tiểu thư mà hắn ngày đêm mong nhớ. Hôm hắn thành thân cũng đã gửi cho tôi hẳn mười sấp lụa đẹp làm quà hậu tạ như lời đã nói. Rốt cuộc thì nam nhân nào mới là người dành cho ta đây? Ta còn phải gặp thêm bao nhiêu nam nhân nữa kia chứ?
Mưa cứ rơi càng lúc càng nặng hạt, những làn gió và hơi ẩm mát lùa vào khắp gian phòng. Liên Ý đốt một ít Bạch Hoa Hương, mùi hương thoang thoảng làm cho tâm trí tôi thấy thư giãn. Liên Ý lại gần hỏi tôi
- Tiểu thư...người vẫn đang nghĩ về quẻ bói hôm trước sao?
- Phải đó, Liên Ý...nếu như ta thật sự phải gả cho một nam nhân nhiều thê thiếp thì sao đây?
- Sẽ không có chuyện đó đâu ạ! Tiểu thư của Liên Ý tốt như vậy chắc chắn sẽ không phải gặp chuyện đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-het-to-hong/3644347/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.