Kinh Thời Mẫn bước xuống xe, Đào Bách Chi vẫn đứng ngoài cửa nhà chưa vào, cậu lo lắng nhìn trong xe, không thấy đôi vợ chồng kia.
Chắc là tiên sinh đã giải quyết rồi.
Tiên sinh đã biết cả rồi.
Kinh Thời Mẫn vào nhà, Đào Bách Chi cũng đi theo vào phòng khách. Anh thay quần áo xong ngẩng đầu nhìn Đào Bách Chi, lúc này Bé Gấu Ngốc đang hoảng loạn không biết phải làm sao, vội vàng lùi vài bước, không may đụng phải bức tường ngay đằng sau.
"Tiên sinh." - Kinh Thời Mẫn không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn cậu, anh như vậy càng khiến cậu thêm khó chịu, hai người giằng co hai phút, cuối cùng Đào Bách Chi cũng mở miệng: "Nhà em... Ngài cũng thấy rồi, nhà em còn một người em trai, đều cần em nuôi. Họ cần em, cha mẹ đã nuôi em lớn, em đưa tiền cho họ là làm đúng bổn phận của em, nhưng không phải nghĩa vụ của ngài. Nếu họ không lấy được tiền sẽ không bỏ qua đâu, cho nên, nếu, em nói là nếu, nếu người nhà em còn đến làm khó ngài hoặc có hành vi gì quá đáng, xin ngài đừng lo lắng, trong phạm vi em có thể lựa chọn, tất cả đều là ngài."
Khi nói ra những lời này Đào Bách Chi không hề có tự tin đó, dù sao chuyện ngày hôm nay vẫn do tiên sinh ra mặt giải quyết. Khi ngồi trên xe Lâm Sương, cậu đã suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng chỉ có thể dùng những câu từ chắp vá để gửi tới Kinh Thời Mẫn lời hứa hẹn chân thành nhất.
Kinh Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-gung-coca/2929950/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.