Minh Uyên không nói lời nào, sắc mặt ám trầm mà siết chặt hộp quà trong tay, quay người đi ra ngoài.
“Minh Uyên…” Trực giác Sở Phong báo không ổn, đẩy ra người máy mỹ nam trên người, vội vội vàng vàng đuổi theo.
Minh Uyên đi rất nhanh, sau cùng cứ như là đang chạy bước nhỏ, hình như không muốn anh đuổi kịp. Bất quá bàn về chạy bộ thì sức chịu đựng của Sở Phong cũng thuộc hạng nhất, cuối cùng cũng vào lúc Minh Uyên muốn bước vào trong xe huyền phù mà chặn cửa vào xe.
“Anh hãy nghe tôi nói, chuyện vừa rồi không phải như anh thấy đâu…” Sở Phong thở hổn hển, một tay chặn trước mặt hắn.
Minh Uyên hơi nhướng mày, lạnh lùng nói, “Tránh ra!”
Nghĩ tới bản thân ngay cả cơm tối cũng không ăn mà đặc biệt đi quầy chuyên doanhchọn quà, còn len lén tới câu lạc bộ để muốn tạo niềm vui bất ngờ cho anh, kết quả là gặp người này đang muốn lên giường với người khác, Minh Uyên liền cảm thấy bản thân thật tức cười mà.
*quầy chuyên doanh: trong cửa hàng quầy chuyên bán một loại hàng hóa.
“Đó là một người máy mô phỏng, bọn Lê Tuấn cố ý nhét cho tôi, đây thật sự không phải ý của tôi!” Sở Phong cũng không biết tại sao mình lại muốn giải thích, chỉ là lúc nhìn thấy Minh Uyên đẩy cửa ra tức giận và thất vọng, phảng phất như có một cây búa lớn mạnh mẽ hung hăng đập vào tim của anh, đầu óc anh trống rỗng, cái gì cũng đều không nghĩ ra, chỉ phản xạ theo điều kiện mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-gap-doi-thu/1881885/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.