"Hả?"
Trương Lộc ngơ ngác.
"Dạ?"
"Ngươi vừa nói gì?"
Trương Lộc lần này lại nhíu mày khó hiểu:
"Đêm nay lại đến..."
"Mỗi ngày nó đều xuất hiện sao?"
Trương Lộc vốn đã hồ nghi đến cực điểm, ngoài mặt cố gắng trấn tĩnh, kinh ngạc hô lên:
"Ngài thực sự bế quan vài mươi năm đó sao?! Gần mười lăm năm nay ma quỷ đã thay nhau tác quái khắp thiên hạ rồi! Đám rước vừa rồi xuất hiện ở nơi này chưa lâu, mỗi mười đêm một lần. Nhưng ta nghe nói gần đây năm ngày đã có người gặp rồi..."
"Ai ngờ lần này người gặp lại là ta, hầy..."
Mặc Thuần Ngôn từ lúc sống lại đến nay trong lòng bão tố quá nhiều, bây giờ cùng lắm chỉ là một loại chấn động nho nhỏ.
Thực nhỏ.
Hắn bỏ thiên hạ lâu vậy rồi sao?
Tiếng bước chân đều đặn vội vã chạy tới, nghe chừng có hai người. Lòng bàn chân nhẹ bẫng, khó lòng nghe ra, có lẽ là hai trong ba thiếu niên hắn nhìn thấy bên đường vừa rồi.
Suy nghĩ vừa dứt, đầu hẻm đã xuất hiện hai bóng áo sam. Cẩm Huyên thiếu niên có chút kinh ngạc nhìn bọn họ. Khung cảnh đại ý chính là, một nam tử vóc người khá được, đấu lạp mạng đen che kín mít, một thiếu niên bình thường xêm tuổi y mặt mũi biểu cảm hỗn tạp có chút khó hiểu, xung quanh hai người họ có luồng không khí không ổn lắm. Tâm tình rõ ràng kỳ quặc không vừa.
Hai năm nay các đại phái càng siết chặt trị an, tới năm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-dam/2700433/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.