Mặc Thuần Ngôn đầy cảnh giác quan sát từng cử động biểu cảm của Huyễn Giai Thần, thế nhưng rốt cuộc đến cuối cùng, Huyễn Giai Thần chỉ lẳng lặng cất cuốn sổ vào ngực áo.
Ngoài ra một câu cũng không nói thêm.
Mặc Thuần Ngôn cẩn thận hỏi y:
"Nếu không thì sao?"
Huyễn Giai Thần nhìn hắn. Trên mặt y không có gì khó xử, nhưng ánh mắt giống như đang chờ hắn giải thích.
Mặc Thuần Ngôn nói thêm:
"Ngươi nói không phải có ý muốn truy bắt ta. Vậy tại sao lại tìm đến ta? Chỉ đi cùng ngươi?"
Không rõ ý vị. Trà đều nguội cả rồi, Huyễn Giai Thần cũng không nhấc lên nữa. Không còn xa nữa sẽ tới Thanh Trung.
" Ngươi từ xưa đã luôn tìm hiểu về Ma Cấp. So với người khác hiểu biết có tốt hơn nhiều."
Huyễn Giai Thần cẩn thận nói thêm một câu:
"Ta muốn ngươi giúp ta."
Mặc Thuần Ngôn nghe xong có phần tự thả lỏng. Huyễn Giai Thần trước giờ lời nói luôn có trọng lượng, đều bởi vì lời y nói ra đều là thật, không nửa phân hơn kém.
Đi với y kỳ thực có nhiều lợi ích.
*
Thanh Trung trên núi có rừng, trên rừng là núi. Mộ phần Chân Nhân đặt ở nơi hoang vu quạnh quẽ này. Mặc Thuần Ngôn vẫn luôn ghi nhớ, sư phụ và đại sư bá quê hương vốn ở vùng thảo nguyên Kỳ Châu. Trước khi tới Quang Minh cầu đạo, từng có thời gian lớn lên an ổn cùng thân quyến ở một nơi gọi là Lâm Gia Trang, chưa từng tới Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tra-dam/2700410/chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.